sáng – trưa – chiều – tối
Khuya qua gió thổi
Một trời hư hao
Hàng cây quạnh quẽ
Co mình xanh xao
Sáng ra tỉnh giấc
Tiết đông ngập tràn
Sương mờ lạnh lẽo
Trên hồ chưa tan
Trưa nay nắng lại
Làm hồng môi em
Bàn tay sưởi ấm
Con đường thân quen
Chiều chờ mưa đến
Mù giăng vai gầy
Em tròn mắt biếc
Tình dường như say
Tối đưa em về
Anh chợt buâng quơ
Bao giờ em kết
Thành đôi mong chờ?
(Nguyễn Ngọc Giang, ngày 18/12/2015)