trăng muôn thuỏ
Trăng hỡi trăng chiều trăng dấu yêu
Tròn như ánh mắt rất yêu kiều
Màu nào trăng hỡi màu trăng đó
Phải màu xám ngắt của cô liêu
Trăng vẫn quanh mình trăng trắng xinh
Ánh thanh lơ lửng ánh thanh tình
Soi niềm mơ ảo soi niềm ước
Ước vầng trăng sáng án u minh
Trăng hỡi lơ là trăng đã xa
Điềm nhiên trăng khuyết biệt trăng ngà
Bao niềm cay đắng vần thơ tủi
Trôn vùi hiu hắt thắt hồn ta
Lẳng lặng như tờ treo lửng lơ
Hỡi ơi trăng đã tự bao giờ
Soi theo suối nước theo dòng nước
Để bờ ai ngắm dệt nên thơ