đoản khúc u buồn
Thời gian điểm bạc mái đầu…
Quay về ký ức nhuốm đau linh hồn!
Bao lần kỷ niệm vùi chôn…
Bao lần mơ mộng để buồn ly tan!!!
***
Đời tôi vốn dĩ cơ hàn…
Không giàu tiền bạc, nghèo nàn tình yêu!
Tình nhân có được bao nhiêu?
Kẻ sang ngang đó! Người phiêu bạt rồi!!!
Còn người tâm sự khúc nôi…
Cùng chung chăn gối là người chẳng yêu!
Ngục tù hạnh phúc cô liêu…
Đành thôi cam chịu hẩm hiu một thời!!!
***
Từ khi em bước vào đời…
Là đem ánh mắt nụ cười trao nhau!
Là tan hết nỗi ưu sầu…
Dệt bao kỷ niệm hằn sâu ân tình!!!
Là lời “Hải thệ sơn minh!”…
“Vẹn gìn chung thủy duyên mình mười năm!”
Đời em thoát cảnh tối tăm…
Chắt chiu hy vọng ươm mầm hồi sinh!!!
***
Hôm nay em đã phụ tình…
Xổ lồng chim sáo trời xanh bay rồi!!!
Quên lời ước hẹn đầu môi?
Đếm sao thui thủi mình tôi u buồn!!!
Bài này đã được xem 1192 lần
|
Người đăng:
|
Ngọc Thụy
|
|
|