nguyên hữu
Giọt nước mắt đêm rơi trong thầm lặng
Ướt cõi hư không gượng gắng ta bà
Đôi mắt nhỏ lén nhìn phía khoảng xa
Kìm nén mãi cũng bung ra quê ạ...
Ngẫm nực cười - chốn phồn hoa: đói lả
Giấc mộng gào: thanh thản đã tàn rơi
Nhịp thời gian khắc khoải chẳng kiệm lời
Vùi bóng tối giết mảnh đời đen ảm...
Đêm dỗi hờn nỗi buồn riêng u ám
Trĩu nặng trời hoang tịch đẫm âm u
Cơn gió lạnh ôm thế thời thoảng ru
Lời đông giá ngồi thu lu hóa đá...
Khép mắt đêm mà tròng trành đến lạ
Một cõi cuồng quay đói lả tình người
Mở mắt ra mặc kệ cõi mà cười
Phá vỡ đêm chắc riêng người say tửu
LỆ ĐÊM
02-02-2016
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 705 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|