rét cuối mùa
Tuyết rớt lạnh áo choàng không đủ ấm
Rét cuối mùa nghe thấm tận buồng tim
Bao nhiêu năm...con mòn mỏi kiếm tìm
Tình Cha Mẹ...như mò kim...đáy biển.
Cha đã mất trong một chiều binh biến
Mẹ chẳng còn xuất hiện giữa trần gian
Nước mắt con khô cạn...khóc bẽ bàng
Bởi hai buổi lang thang không chốn dựa.
Kiếm nuôi thân cơm thừa luôn thiếu bửa
Áo chẳng lành...rách giữa dưới rồi trên
Đời mồ côi...đêm đến chẳng chiếu mền
Ôm buốt giá buông tiếng rên ngược gió.
Thiếu Mẹ Cha...câu dặn dò...bỏ ngỏ
Rồi thẩn thờ ngồi đó mắt nhìn quanh
Biết tìm đâu niềm hạnh phúc an lành
Đành réo gọi trời xanh...ÔNG CÓ THẤU!
12.01.2016
Bài này đã được xem 909 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|