đen tối một đời
Nhà xiêu vẹo...lá che quanh vách đất
Bao con người chịu nếm mật nằm gai.
Sống lo âu...bương chải suốt đêm dài
Dù gian khổ mong ngày mai tươi sáng.
Nào ngờ đâu...đời lầm than lắm nạn
Ôm đói nghèo năm tháng chẳng hề xa
Thấy con thơ...mà nước mắt...vỡ òa
Khi hỏi Mẹ nhìn Cha...con thiếu muối.
Đến bửa ăn... mỗi người luôn lầm lủi
Tay thẩn thờ rồi cúi xuống ngẩn ngơ
Bưng bát cơm nín thở...đếm từng giờ
Bỗng khựng lại nhìn con thơ rướm lệ.
Đường tương lai lối về...luôn dâu bể
Nửa đời còn giữa trần thế chát chua
Nhìn Đông qua phân nửa lá cũng vừa
Rơi theo tuyết mà con chưa được ấm.
05.01.2016
Bài này đã được xem 1296 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|