xuân vắng mẹ
Con về đây theo lối mòn thật khẻ
Trước hiên Chùa gọi Mẹ mãi bờ môi
Đông sắp qua thay đổi gió Xuân rồi
Đời mang kiếp mồ côi thân cô quạnh.
Ai cũng đi và gánh gồng đỏng đảnh
Nhìn lại con đang từng mảnh rách rời
Ngước mắt tìm bóng Mẹ khắp nơi nơi
Con tuyệt vọng...bởi không lời đáp lại.
Đếm từng bước chân trải dài đi mãi
Nhìn hương bay tim tê tái chạnh lòng
Mẹ đi rồi chiếc bóng khuất hư không
Đang trôi nổi bềnh bồng nơi tiên cảnh.
Con thiếu Mẹ phải đành ôm buốt lạnh
Lê thân gầy mảnh khảnh níu chùng chân
Đời không Cha mất Mẹ...biết đâu lần
Dành sự sống..ngàn cân treo sợi tóc.
03.01.2016
Bài này đã được xem 1790 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|