con nhân sư
      
      
      
      
        Giữa sa mạc hoang sơ 
Con nhân sư 
Ôm nỗi khát khao bỏ xác thân dã thú 
Một ngày kia 
Đứng dậy, làm người. 
Thời gian nặng nề trôi 
Con nhân sư gục chết 
Mang nỗi hận vào luân hồi chuyển kiếp. 
Ngàn năm thân dã thú chẳng thành người. 
... Thế mà con người 
Chỉ cần một giây thôi 
Đủ để thành... dã thú!
09-1997