kẻ đến sau
Em với tôi hai cảnh đời xa lạ
Em giàu sang còn tôi quá nghèo nàn
Sống trang hoàng trong kiếp vàng son
Em sung sướng với những gì đang có
Còn riêng tôi suốt một đời sương gió
Sống ngày nay chưa biết được ngày mai
Cuộc đời này như thể đã chia hai
Em một lối và tôi riêng một lối
Sống gần nhau mà chẳng được gần nhau
Trong tình yêu tôi là kẻ đến sau
Không dám ngỏ để lòng mòng nhớ mãi
Thì em ơi có bao giờ nghĩ lại?
Hiểu dùm tôi trong giây phút mà thôi
Hiểu dùm tôi trong giây phút đủ rồi
Yêu em lắm nhưng tôi đành im lặng
Vì tôi nghèo, nghèo lắm! hỡi em ơi!
TẤN TÀI