tự kỷ
Ở ngoài kia là đại dương
Sóng gào thét nỗi niềm bi thương
Người xa muôn vạn lý
Sóng tung hoa ấm ức suốt canh trường
Hồn ta rơi xuống vạn vực
Buộc nghìn tâm sự
Nặng nề chìm xuống tận đáy
Dây siết chặt, buông lơi giữa vòng xoáy
Sóng đánh xa muôn trùng dương
Ể oải hơi thở ngạt..lắm đoạn trường
Như vô hồn, như sơn khê đè trước ngực
Ta rơi vào vạn vực.
Không tìm được lối ra
Ôi ngọn sóng tung hoa
Ta về dòng biển cả.
Quang Nguyễn
Bài này đã được xem 1485 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|