kẻ độc hành
Người lữ khách bơ vơ
Một mình lê chân bước
Đoạn đường dài phía trước
Lắm bẫy, nhiều chông gai
Áo vải đã sờn vai
Nhạt phai vì sương gió
Đôi vai gầy bé nhỏ
Nặng trĩu gánh hành trang
Từng bước chân lang thang
Mà lòng ơi ngao ngán
Trải qua bao năm tháng
Đường dài chỉ riêng ta
Lòng chợt bỗng xót xa
Đôi chân gầy bé nhỏ
Từng bước, từng bước nhỏ
Người lữ khách không nhà
Hình bóng dần khuất xa
Về đâu ai hay biết?