vọng tình xưa
Dòng Hương chảy nước lững lờ hư ảo
Núi Ngự Bình choàng áo mỏng hơi sương
Bến văn Lâu thơ mộng cánh tơ vương
Tà áo tím thương thương ôi nhớ nhớ….
Con gió thổi chiều lên mây tan vỡ
Một màn sương buông lỡ Đại Nội Thành
Trăng vọng tình ánh rót một đêm thanh
Chuông Thiên Mụ reo vang sang Bến Ngự…
Bên Quốc Học anh nhìn sang tư lự
Tà áo bay lưỡng lự mãi không về
Lá thư em hôm nọ viết tái tê
Sân Đồng Khánh não nề đôi mắt nhớ…
Kỷ niệm ấy tan đi như bóng vỡ
Anh xa rồi em ở mãi trong ni
Biết răng chừ lại đến một mùa thi
Ta gặp gỡ nói gì khi con bãi...
Thôn Vĩ Dạ buổi chiều em nhớ lại
Tay trong tay ta mãi bước bên nhau
Mắt buồn buồn em ngó tận bờ lau
Bên cồn cát vọng câu hò Mái Đẩy
Hàn Mặc Tử ngày xưa nhìn cũng thấy
Gái Huế thương.. mặt ấy một chữ Điền
Đôi mi cong đen láy mắt rất hiền
Anh không đến…ngoài hiên trăng vỡ nát
Chùa Bảo Quốc tàng cây xanh bát ngát
Bóng Tràng Tiền vẫn sát đáy sông Hương
Như lòng em nỗi nhớ cháy đêm trường
Thương và nhớ con đường anh đứng đợi
Huế vẫn đó sao anh quên không tới
Em nhớ anh vời vợi mãi không thôi
Để trăng kia cũng đứng ngóng bồi hồi
Câu ước hẹn mô rồi anh đã nói…
Bài này đã được xem 1015 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|