biệt phương
BIỆT PHƯƠNG
chiều rơi từng ngày tháng
đường tối,
ánh đèn thưa
nhân ảnh xa xa kỳ ảo ấy quên chưa
chuyện tình kia lạc bước
cô bé ngày xưa là dòng xanh gió lướt
vòng tay em mát mượt một khung trời
buổi em đi vàng võ ánh đèn rơi
chàng trai cũ giữ linh hồn bóng tối
cõi lặng im buộc tội bước chân xa…
…
hai mươi bốn mùa xuân và những lúc về nhà
chưa ghé thăm lối nhỏ
em bây giờ ở đó với vô vi
ta còn đây quá khứ ấy phân ly
nhói lên những lần nhớ.
Lê Vinh Nội Vũ
Bài này đã được xem 1202 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|