* nỗi nhớ quê hương * về quê * nỗi nhớ phú yên
NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Trường nghèo tạo đầu giàu trắc ẩn
Thế cho nên thơ thẩn nhớ về
Đôi dòng song thất mải mê
Sầu vươn ý đến nào nghề thi ca
.
Nơi đất khách phồn hoa phố thị
Lại càng buồn suy nghĩ nhớ nhà
Thương về mồ mả mẹ cha
Khói hương chẳng đốt mặn mà tình thâm
.
Đời lữ thứ âm thầm đau xót
Nhớ song thân dịu ngọt ngày xưa
Bút nào tả hết cho vừa
Quê hương xứ sở nắng mưa hai mùa
.
Cha mẹ mất tiền mua sao được
Nên trời Âu sướt mướt thương thân
Làm sao có lại ân cần
Tình cha lẫn mẹ ngàn cân nghĩa tình...
.
Thầm khẩn nguyện hồn linh cha mẹ
Cõi vĩnh hằng an nhé trên cao
Đong đưa tre trúc rì rào
Gió mây trời thẳm trăng sao nhớ về...
.
Tình còn đượm làng quê xưa cũ
Tấm lòng thành luôn ủ trong tim
Bến nào đưa mắt mỏi tìm
Quê hương ta đó cánh chim lạc loài ...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris - 20/04/2016
********
VỀ QUÊ
T/g : Phạm Thành
Lòng nhân ái nên giàu trắc ẩn
Cứ u sầu mỗi bận nhớ quê
Tình thân xưa cũ tràn về
Làm cho anh thấy đê mê cõi lòng
Quê hương đó vẫn mong gặp lại
Cha mẹ già đã mãi đi xa
Tình quê như khúc ruột già
Hướng về nơi ấy bao la nỗi niềm
Hàng ngày vẫn luật niêm thi phú
Gởi đôi dòng câu chữ về quê
Tình yêu thương vẫn tràn trề
Một ngày gần nhất anh về một phen
Không phân biệt sang hèn bè bạn
Chút tâm giao là mãn nguyện rồi
Dù cho thân phận nổi trôi
Trong lòng canh cánh bồi hồi nhớ quê
Thân viễn xứ bộn bề gian khó
Đất Gò công đã tỏ lâu rồi
Bon chen cũng bấy nhiêu thôi
Hoàng hôn ngả bóng lần hồi về quê.
15h ngày 21/4/2016
**************************
NỖI NHỚ PHÚ YÊN
T/g : Trang Xa Truyen Nguyen
Xa quê mẹ một chiều thu lạnh
Ánh nắng vàng mãi chạnh nhớ xa
Mây kia xanh thẳm bao la
Lòng ta buộc lấy cho ta buồn này
Nhớ quê mẹ heo may sầu ải
Đoái trông về quê mãi mờ xa
Quê hương biển rộng bao la
Sông Đà uốn khúc ôm xa Nhạn đồi
Dáng Chóp chài mang lời thương nhớ
Những chiều vàng bỡ ngỡ tuổi thơ
Sáo diều thuyền giấy trăng mơ
Có ôm kỹ niệm đợi chờ ta đâu ?
Dòng nước chảy mà sầu chẳng chảy
Chiếc cầu dài dáng hãy còn đây
Nhớ thương xa trải chân mây
Đau nghe quặn thắt lệ đầy thấm khăn
Núi Nhạn xưa chứa trăng, mây biết
Xanh xa mờ biền biệt cây xanh
Xanh xưa xanh mảnh tình xanh
Xanh nay xanh cỏ tình xanh nghẹn ngào
Mưa xuống cầu ào ào như giội
Nước dưới cầu sao vội quên ta
Hoàng hôn thoáng bước chân qua
Thầm nghe nhạc điệu tình ca Tuy Hòa
Thuở xưa còn mơ hoa áo trắng
Mối tình đầu đẹp nắng ban mai
Nắng xưa gửi lại cho ai
Quê xa ngàn dặm ta hoài nhớ thuơng
Nơi đất khách vấn vương làng cũ
Trăng quê xưa ấp ủ hồn ta
Xa quê sống kiếp phương xa
Không nghe gà gáy đau xa lệ tràn
TVX.(TRĂNG 13)