bến vắng chiều xuân
Năm đó thuở còn trên đất mẹ
Xuân về rộn rã khắp làng quê
Ăn thêm cái tết lần sau cuối
Rồi giã từ quê, chẳng hẹn về
Chiều hăm chín tết còn nhớ mãi
Kỷ niệm ngày xưa đã rất xa...
Giúp Mẹ mua dưa ngoài chợ nổi
Để ba mươi tết rướt Ông Bà
Sông Tiền, chiều vắng trời nghe mát
Chút gió xuân về trên bến sông...
Lác đác ngoài kia ghe ai đậu
Nhấp nhô theo nước chảy xuôi dòng
Có cô chủ nhỏ chừng đôi chín
Miệng mỉm cười duyên khẽ cúi chào
Sông nước chiều nay im tiếng sóng
Sao lòng gợn chút sóng lao xao
Hỏi em dưa bán làm sao vây...?
Em bảo: “Dưa này bán ký… Anh!
Mời nếm thử rồi mua chẳng muộn
Kẻo không về Mẹ bảo mua lầm.”
Chợt nghe ngọt lịm trên đầu lưỡi
Mát cả dòng sông dưới nắng vàng
Dưa hấu quê nghèo sao ngọt thế...?
Ngọt mùi hương tóc gió bay sang...!
Lựa ra một quả chừng... to, nặng...
Em lại thêm vào luôn quả kia
Em bảo: “Cuối năm ngày đã hết…
Tặng anh quà tết lúc xuân về”.!
Xách đôi dưa hấu lòng nghe nặng
Nặng chút tình quê buổi gặp này
Gió tết thổi về qua bến vắng
Nghe lòng sao mát buổi chiều nay…
Mỗi năm tết đến thèm dưa hấu
Nhớ phút sơ giao buổi gặp đầu
Dưa hấu phương này không mát nữa
Xứ người đâu có biếu không nhau.
Bài này đã được xem 1894 lần
|
Người đăng:
|
Minh Tường
|
|
|