* hoài mơ...bình đông * bình đông đợi người *
HOÀI MƠ...BÌNH ĐÔNG
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Cho nhắn gởi Bình Đông xưa cũ
Có mấy người còn ủ xuân xanh
Từ khi chim đã xa cành
Trăm ngàn phương hướng mây thanh lìa đàn
.
Qua khắp nẻo hợp tan thế sự
Có bạn thì tứ xứ dừng chân
Đến nay tóc bạc tần ngần
Mơ về thăm lại xuất thân thuở nào ?!
.
Xuân đã mất lòng nao nhớ lại
Nửa kiếp đời còn mãi viễn du
Tuổi nay tóc bạc lưng gù
Chợt buồn phút chốc giờ thu trở mình
.
Mỗi sáng dậy bình minh tỏa sáng
Rồi xế chiều bảng lảng hoàng hôn
Ai người chôn chặt tâm hồn
Qua bao dâu bể càn khôn vẫn tình
.
Tuy dịu vợi lòng trinh còn đó
Mặc nhân gian đen đỏ vạn hình
Bình Đông xưa vẫn lung linh
Ngọt ngào kỷ niệm đượm tình nước non
.
Trong tâm não Sài Gòn luôn sống
Thuở học trò dệt mộng bay xa
Bốn phương tám hướng là nhà
Thôn quê thành thị phồn hoa bất cần
.
Gối mòn lưng mỏi già thân
Nhớ về chốn cũ bao lần hoài mơ...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris - 17/05/2016
**************
BÌNH ĐÔNG ĐỢI NGƯỜI
T/g : Phạm Thành
Bình đông cũ một thời xa vắng
Đã bao lâu anh chẳng được về
Lòng sao vẫn cứ si mê
Lời thơ vẫn thấy tràn trề nhớ thương
.
Cuộc sống cứ bình thường như thế
Kỷ niêm xưa còn để trong tim
Mặc cho sóng gió nổi chìm
Tình người viễn xứ cánh chim lạc bầy
.
Bươn trải khắp đó đây kiếm sống
Đến bây giờ nhà rộng xe hơi
Mà sao vẫn thấy bên đời
Nỗi niềm canh cánh chơi vơi quê mình
.
Nơi đất Việt đẹp xinh chờ đón
Nếu một ngày anh dọn về quê
Hỡi người xa xứ có về
Rồi anh sẽ thấy say mê tuyệt vời
.
Bình đông đó là nơi kỷ niệm
Của một thời như diễm đã xa
Bao năm xa cách hải hà
Tình quê vẫn cứ bao la đất trời
.
Bình Đông yêu dấu ta ơi !
Dù đi xa vẫn một đời nhớ mong.
17/5/2016