bụi cát thời gian phủ kín loài người
BỤI CÁT THỜI GIAN PHỦ KÍN LOÀI NGƯỜI
Có ngọn sóng xôn xao miền kỷ niệm
Tâm hồn em lờ lững con thuyền
Biển lặng lẽ mênh mông nhiều chiêm nghiệm
Cho dòng sông lấp loáng, ảo huyền
Như hạnh phúc miên man vùng hư huyễn
Gió lao xao bờ bến nỗi mơ hồ
Em ngồi đốt tim mình , khấn nguyện
Một ngày mai đẹp đẽ mảnh cơ đồ
Có sương khói liêu trai chờ hội ngộ
Hẹn đến ngàn năm nên người vẫn đi hoài
Tiếng chim hót bên kia đường, tuyệt lộ
Sao rụng trời khuya, hờ hững, mệt nhoài
Em vẫn biết mùa hè nằm sóng soãi
Nắng nóng cuồng điên cháy rụi nụ cười
Anh thì vẫn tin vào tình nhân loại
Bụi cát trần gian phủ kín loài người
trần minh hiền orlando ngày 21 tháng 5 năm 2014
PESSIMISTIC
Am I so pessimistic
or we don’t have anything to be optimistic
The heat is burning our homes
Why do you still go with the gnomes
Let’s crying
and collapsing
Because tomorrow we might have no tear
Nothing to run away, nothing to fear
trần minh hiền Orlando May 21, 2014