tự cảm
TỰ CẢM
Cũng đôi khi chẳng nhận ra mình
Lúc làm thơ thấy hồn trẻ lại
Bao ký ức dồn vào trang giấy
Không vấn vương dính bụi thời gian
Nơi nông cạn là quãng đường quang
Miền sâu thẳm lúc trở về trống vắng
Mỗi vần thơ qua đi một chặng
Đêm trở mình bỗng chợt bàng hoàng
Phạm Ngọc Vĩnh
Bài này đã được xem 976 lần
|
Người đăng:
|
VĩnhThơ
|
|
|