mộng sầu
MỘNG SẦU
Tơ liễu buông mành như xót xa
Run theo bóng lá rụng bên nhà
Môi khô rượu nhạt sầu lai láng
Lũ dế bên vườn khóc phận ta
Gió rít bên rèm hoang lạnh quá
Bàn tay bỗng nhớ một bàn tay
Vuốt trên bàn phím mà day dứt
Bản thánh ca đêm não phận này
Một thuở ru tình say đắm vậy
Mà thơ anh trót vướng ưu sầu
Nay em chẳng đọc như ngày ấy
Ta hiểu rằng mình đã mất nhau
Hỡi sắc hoa xưa cũng nhạt màu
Một lần dang dở mấy lần đau
Đêm qua từng cánh rơi thầm lặng
Vương cả vào thơ ướp mộng sầu.
Thiet Duong _02/5/2016