tâm sự niềm riêng
Đi lấy chồng khi tuổi vẫn ngây thơ
Chưa biết yêu cũng chẳng cần nhung nhớ
Là vợ chồng cũng như bao đôi lứa
Vẫn sống yên dẫu lúc đó còn nghèo .
Đi lấy chồng .. hành trang em mang theo
Sự ngây thơ và rất là ngốc nghếch
Chẳng quan tâm điều đúng sai hay thật
Bao người thân lợi dụng cứ dối mình .
Chỉ nghĩ rằng con người cốt có tình
Tiền bạc ư ? nó chỉ là thứ yếu
Nên cứ thế xả thân mà lo liệu
Sống hết mình để nhận lại đắng cay.
Bước vào đời sao mình cứ thơ ngây
Tin tình yêu , mọi thứ đều tốt đẹp
Lúc khó khăn niềm tin kia vôi khép
Mới nhận ra bao kẻ sống rất tồi..
Bước vào đời nghĩ đơn giản vậy thôi
Nào đâu biết bao ngập nghềnh sỏi đá
Cuộc sống thường chịu khó và vất vả
Chẳng ngại chi miễn thấy nhẹ trong hồn .
Bước vào đời em dại nhiều chẳng khôn
Tiền trong tay cứ để người khác giữ
Là người nhà nên chẳng cần tư lự
Làm cực thân mà chẳng biết đồng tiền.
Biết làm sao số phận được gắn liền
Bao khổ đau chịu cuộc đời vất vả
Nhưng ta vẫn không bao giờ gục ngã
Vẫn một mình chống chọi với tháng năm
Rồi từng đêm cứ ôm gối mà nằm
Sống đơn thân nhưng thấy lòng thanh thản
Vẫn vui vẻ với hồn thơ lãng mạn
Để cuộc đời không cạn với niềm thương !