Poem logo
Poem logo

* nỗi buồn lữ khách *

NỖI BUỒN LỮ KHÁCH
Thơ : Nguyễn Ngọc René

Nhớ thương chuyện cũ buồn so
Bến xưa còn đó con đò nơi mô ?
Tình sầu tim rũ đáy mồ
Huyệt sâu chôn chặt ngây ngô một đời...

Vì yêu tuổi dại buông lơi
Nín câm chẳng tỏ nên lời tiếc thay !
Bềnh bồng gió thoảng tháng ngày...
Một thân lữ thứ ai hay muộn phiền .?..

Ngồi mơ lạc cảnh thần tiên
Hồn bay khắp nẻo mọi miền du miên
Mặc cho con tạo nát nghiền
Phận đời dâu bể do thiên đặt rồi...

Đành lòng phải sống nổi trôi
Đâu là bến đỗ chung nồi canh cơm...
Âu là số kiếp thân rờm
Quyết tâm gìn giữ hương thơm sen đầm

Tạm đời , thác gởi cõi âm
Bao là thống khổ chứa ngầm nhân gian
Xuân về thu đến lá tàn
Kiếp người chóng hết rồi tan nỗi sầu

Chỉ còn kỷ niệm chìm sâu
Vào thơ ghi nốt mối rầu mình ta
Ai người tri kỷ mặn mà
Họa cùng câu chữ nên hoa cho đời...

Dẫu rằng khó nhọc tả tơi
Đôi hàng gắn bó vài lời chung vui...

-N3- Nguyễn Ngọc René - 22/07/2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm