gam màu của gió
Màu của gió phải chăng là nỗi nhớ!
Gió si tình ru cọng cỏ hồn nhiên
Trong mắt gió cả đời thơ và mộng
Chốn phiêu bồng rong ruổi bước hoang miên
Em cũng tím một chút tình đôi mắt
Em cũng yêu, cũng thương nhớ liêu xiêu
Chiều buông nắng em say cùng gió hát
Khúc ru tình giăng sợi nhớ triền miên!
Màu của gió là sắc màu dịu vợi
Tím chơi vơi và nỗi nhớ lên ngôi
Mơ xa lắc... trong bến đời trầm mặc?
Sắc hương tình em vẽ gió đơn côi!