đừng xuân
“Tôi muốn mùa Xuân chẳng trở về”
Mang lòng khách lạ, kẻ xa quê
Phơi trong chiều gió còn se lạnh
Lá biếc sương mờ, buốt tỉ tê
Tôi muốn mùa xuân chẳng trở về
Suối ngàn ngừng chảy mãi lê thê
Mây trôi viễn xứ đừng ghé đến
Mai đừng bung nụ chốn sơn khê.
Tôi muốn mùa xuân chẳng trở về
Gieo lòng lữ thứ nặng hồn quê
Đường xa vạn lý mờ bóng núi
Đợi ngóng tin con : tết không về !
Chiều nay trời đất đã vào Xuân
Cánh én nghiêng chao cũng ngập ngừng
Bên xóm tiếng nhạc nghe rộn rã
Làm lòng thổn thức những bâng khuâng
Xuân ơi đừng đến nữa mùa Xuân
Chim hót, chồi non… cũng rũ lòng
Nắng mới trên đồi như vẫn nhạt
Tô ngày loang lổ pháo ngoài sân…
Mặc Tiêu Phong
06.01.016