giận mà chi em
Giận mà chi em má hồng phai nhạt
Cảnh đất trời ra u uất đơn côi
Em hờn anh lệ đắng ướt bờ môi
Lúm đồng tiền hững hờ thôi chẳng mỉm
Em giận anh như thu dài chạy đến
Tóc rối bời lược chẳng đếm đường ngơi
Và thơ anh câu chữ khóc liên hồi
Với thời gian chẳng buồn trôi đúng nhịp
Giận anh rồi trở lại vui có kịp
Khi gió chiều mang biền biệt ai xa
Bờ mi cong thấm đẫm ướt nhạt nhòa
Màu tím tái khoảng trời ta xám xịt
Giận chi em dáng thiên thần mỏi mệt
Hãy vui đi kẻo lại hết ngày xanh
Và tin rằng tình yêu ở trong anh
Chỉ em thôi chẳng nghiêng về ai khác.
12.04.2016