say ngất ngưởng
Ta đã say giữa địa cầu lạnh giá
Chân điên cuồng chao đảo thế mà hay
Ngẫm: sự đời giây phút đà thay đổi
Chỉ riêng ta sau trước một nơi này
Nghĩa huynh đệ trăm năm hoài gắn chặt
Nốc một hơi say sất vạn nghìn hôm
Mây thâm sầm
ngấm vào tim, tím mặt
Bớ đất trời, thế sự,... bất cần ai
Ta là vua, là ông hoàng đó nhỉ
Người hay đời đâu nghĩa lý chi đâu
Thét một câu, ngút ngàn bay khói lửa
Chẳng buồn vui, chẳng hạnh phúc hay sầu
Chợt nghĩ...
Nay còn sống thôi hãy cứ say đi
Ta được phép ra đi rồi lại tới
Vũ hoàn này muôn ngàn năm thay đổi
Nâng chén lên đắm đuối đã kiếp người
Có chăng chỉ một đôi lần rồi ngủm
Trăm năm sau cũng sớm tựa lúc giờ
Sợ chi nào? Say khướt lại làm thơ
Ai cấm được bến bờ vua ngự giá
Một mai kia về tới vùng đất lạ
Mới hay chăng ly đã cạn, tình phai
Nốt cho say, ta thức trọn đêm này
Cám ơn đời mỗi ngày ta đang thở
Bao nhiêu lâu cõi lòng người đang ở
Bấy nhiêu ta chứa cả ngân hà.
01-11-2015