lời khóc của thai nhi
Ôi tiếng khóc từ màn đêm tăm tối
Từ đất sâu bỗng len lỏi về đây
Sởn da gà, lạnh tím tái mặt mày
Là ai đó? ai có hay? Ai đó?!
Là tiếng than van, tiếng kêu la giận giữ
Mẹ cha ơi! sao ruồng bỏ con đành?
Có phải vì chút lợi lộc mong manh?
Phải chăng là giữ giá danh mặt mũi?
Ôi! con lạnh quá!
Bàn tay con hôm nao còn nóng hổi
Thế mà ai gây ra nỗi đau này?
Là THAI NHI con có lỗi gì đây?
Sao dứt hẳn tình trong vài nháy mắt?
Có biết chăng tim con đang đều nhịp đập?
Con chưa kịp được nghe lời mẹ hát
Chưa khóc chào đời đã tan nát, thê lương
Chưa kịp biết vành nôi ấm tình thương
Nay đã phải nằm lạnh lùng đá sỏi
Họ cắt con ra từng mảnh thân đau nhói
Mẹ chẳng buồn? Chẳng thấu nỗi này sao?
Cha vẫn vui? cha chẳng chút nghẹn ngào?
Sao hờ hững? lệ tuôn trào con chịu.
Con khát thèm được một lần nũng nịu
Trên vai cha, áo mẹ níu, một lần
Mà có đâu, con mục rã xác thân
Nơi mồ hoang cỏ lún chân kẻ lạ
Con khát thèm một lần như mầm lá
Đón bình minh trong xuân hạ thu đông
Ước một giây ngắm hoa cúc hoa hồng
Con thèm tắm dòng sông quê một buổi
Con thèm nghe chuông nhà thờ sớm tối
Khát một lần, tất cả một lần thôi!
Tỉnh lại đi, xin thức tỉnh mẹ ơi!
Đừng bắt các em con phải vào nơi lạnh lẽo
Đừng gieo thêm, đừng bạc bẽo tình thân
Mẹ giết con, đơn giản quá, một lần...
[...]
Xin đừng dại kẻo ăn năn chẳng kịp
Nơi hoang vu linh hồn con kinh khiếp
Chốn gian trần xin mẹ biết cha hay.
Đừng đưa thêm ai đó tới nơi này
Xin cho những nhi hài vui mái ấm!
12-09-2016