thoát thai
Sương đờ đẫn nằm ươn trên lá
Hạt châu rơi ngấn lã má đào
Đêm buồn chết hết trăng sao
Đám mây nghễnh ngãng ngã ao thu trầm
Cơn gió tủi đâm sầm gành đá
Hương hững hờ vã mặt phên hoang
Lòng nhân ngao ngán lỡ làng
Kiếp tình mắc cạn giữa ngàn phiêu linh
Oan không gỡ ức hình tù ngục
Nợ không đòi tức bục bờ tâm
Nư bầm xăm dạ âm thầm
Đắng môi chua mũi mắt thâm đêm dài...
Bao hạt cát đêm ngày hờn tủi
Bấy nhiêu đời gió bụi khổ đau
Không gian mới lạ nơi nào
Khung trời ước hẹn trăng sao bao giờ
Nương Trái Đất ngẩn ngơ đau xót
Chốn phương mô hương ngọt tình thanh
Nhân loài nhung nhúc đua tranh
Tâm phai nhạt đạo... trí chanh chua đời...
Nghe tan hợp tả tơi duyên phận
Mảnh phù vân lận đận nghĩa tình
Ác tà rây rẫy trá hình
Cầm tinh lang sói... ẩn mình Quan Âm....
Ta xin hóa ra trăm hạt bể
Vút đăng trình khách thể mai hoa
Xin làn sương mát giao thoa
Côi cao mắt ngó nhạt nhòa thế nhân....
Bài này đã được xem 669 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|