trăng ghen !
Chiều rải tím chân mây bồng trên biển
Sắc thu mờ ẩn hiện dáng hình ai
Bước chân đi rất nhẹ nắng nhạt phai
Tóc buông lửng trên vai ngà rớt ngọc
Sương thu đọng thẫn thờ như vừa khóc
Hương hoa buồn suối róc rách nhẹ hơn
Mây lưng chừng cũng lặng lẽ giận hờn
Đào Nguyên ngỏ... gió mơn man hé mở ...
Con đường hẹp đưa chân vào xóm nhỏ
Ta mơ màng như có nuộc tình tơ
Em là ai trăng sáng cũng ngẩn ngơ
Bên bờ gấm lơ thơ làn sương động...
Hồn phiêu lãng cợt đùa theo con sóng
Khói lam vờn quanh nọong trắng bâng khuâng
Sắc se hương tơ thắm rụng trăng ngần
Trời rạng mở gió lân buồng khuê các...
Thời gian vuốt trụi trần đêm ngơ ngác
Sóng dặt dìu vỗ lạc bến Thiên Thai
Trăng tẽn tò trước cảnh sắc trang đài
Hồn phách vỡ trải dài ra trăm mưởng
Thu đã ghép một linh hồn vô cưỡng
Thịt da rân mấy ngưởng hết khung trời
Trăng buồn ghen ngào nghẹn cũng rối bời
Nên tự khuyết ngàn đời xưa đã biết...
Bài này đã được xem 771 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|