** nỗi niềm cố quốc **
NỖI NIỀM CỐ QUỐC
{ Lục Bát + STLB giao duyên }
Tiết trời trở lạnh ngày thu
Bao quanh khói phủ sương mù bình minh
Sớm ngày cày cấy nhọc hình
Vẫn ghi thư thả lung linh câu vần
*
Nghiệp dư đành chịu tấm thân
Tự nhiên phải gánh nợ nần nhiêu khê
Mong ngày hưu trí cận kề
Sao lòng háo hức về quê thật nhiều
*....
Dòng song thất tiêu diêu ngày tháng
Bởi yêu thơ lãng mạng đắm say
Tuy rằng bề bộn việc cày
Rảnh rang đôi phút làm ngay một bài
*
Nhờ tiếng Việt chưa phai trí não
Mặc bể dâu mưa bão bên đời
Vui thay lượm lặt chữ rơi
Cho vào câu vận nên lời bài thơ...
*
Dẫu cách biệt bóng mờ khuất nẻo
Nhưng tình quê lẽo đẽo trong tim
Xứ người ba nổi bảy chìm
Tâm tư gói trọn như chim lìa đàn...
*
Hoài vọng mãi hợp tan thế sự
Kể từ hôm biệt xứ ra đi
Sau lưng bỏ lại xuân thì
Vào thu tóc bạc vần thi muộn phiền...
*....
Cho nên phảng phất du miên
Nỗi niềm cố quốc nối liền tình thơ...
Dẫu rằng vạn dặm xa mờ
Lòng còn ray rứt luôn mơ quê nhà...
Nguyễn Ngọc René - Paris - 26/09/2016