hẹn ở sài gòn
Hẹn gặp nhau ở Sài Gòn nhé
Em gái ơi, này em gái ơi
Anh phải lên đường về cho lẹ
Kẻo em quên mất tiếng em cười
Một sớm mùa hè có được không?
Hay một chiều mưa phố khóc ròng
Quán nước nhỏ nhỏ ven Nhiêu Lộc
Hay lầu cao cao đường Quang Trung?
Để ngó con nước lờ đờ chảy
Hay cộ cùng xe, hay là mưa?
Mưa Sài Gòn cũng buồn, buồn lắm
Thường làm anh nhớ, nhớ ngày xưa
Ngày xưa, sao nó nhiều vô kể
Chẳng kể được đâu, chỉ nhớ thôi
Mà nỗi nhớ này lạ lắm nhé
Chỉ gặp em mới nhớ được thôi
Chẳng hiểu vì sao như thế nữa
Như chẳng hiểu sao anh lại vui
Khi nghĩ đến giàn hoa trước cửa
Nhà em, nay chắc nở bung rồi
Như em đẹp hơn nhiều cái thuở
Thuở học Minh Khai, mắt biết cười
Bây giờ mắt biết không thèm khóc
Mắt biết làm ngơ trước miệng đời
Mắt cũng biết buồn vì rụng tóc
Nhưng mà ai hỏi cũng “Không sao”
Lại biết tự dưng ngồi lặng phắt
Khi bầy con nít hát nghêu ngao
Con nít nó hát: Trời hồng hồng
Chiều Tao Đàn có nắng trong trong?
Nó hát: Ai bảo chăn trâu là khổ
Em chăn cuộc đời có khổ không?
Em chăn nhan sắc một mùa xuân
Giữa hai mùa mưa nắng ngổn ngang
Em chăn cơm áo cho chóng lớn
Chăn mộng vô bờ cho chóng tan
Anh giỡn, xin em đừng hờn vội
Hỡi người em gái rất Sài Gòn
Nhưng lại lặng thầm đến phát tội
Như tòa dinh thự bị bỏ hoang
Như tòa dinh thự thiếu tổng thống
Những người du khách rất xa xăm
Những người du khách không thể hiểu
Cái gì sau những lớp vôi câm
Anh về nhậm chức, tuy chưa muốn
Chưa muốn, nhưng anh cũng phải về
Vì anh đã thấy em phiền muộn
Trên lời bối rối tối hôm kia
Anh về nhậm chức dẫu có ưng
Cũng xin đừng đón rước tưng bừng
Xin đừng tô phấn son nhiều quá
Vì em đẹp sẵn tự sau lưng
Ra đằng trước lại càng đẹp nữa
Ngồi ở Tao Đàn lại đẹp hơn
Nhưng mà phải ghé kênh Nhiêu Lộc
Nghe mùi Nhiêu Lộc, biết em thơm
Nhưng mà phải ghé qua Xóm Thuốc
Ngồi ở lầu cao phố Quang Trung
Ngó xuống dòng người ren rối bước
Anh sẽ kể em chuyện ngập ngừng
Anh sẽ kể em nghe câu chuyện
Rất vui mà cũng rất dở dang
Anh sẽ kể em nghe câu chuyện
Rất buồn, nhưng nó cũng y chang
Bài này đã được xem 2026 lần
|
Người đăng:
|
nguoitrang
|
|
|