ảo ảnh
Nắng giận dỗi đi tìm nơi trốn ngủ
Chiều buồn tênh sương trắng phủ tim hoang
Đoạn duyên hồng thuở ấy nhuốm màu tang
Ta xa xót lang thang miền ảo ảnh
Lá vàng rơi trải đầy miền hiu quạnh
Quyên gọi bầy giữa hoang lạnh thê lương
Gió lặng im thơ thẩn suốt canh trường
Ta lặng lẽ tơ lòng vương trăm mối
Biển thét gào tựa ngoài khơi bão nổi
thuyền ngả nghiêng trong bóng tối mịt mờ
Con dã tràng trên cát đứng ngẩn ngơ
Từng đợt sóng mãi xô bờ không dứt
Trái tim nhỏ nhói đau nơi lồng ngực
Hồn giá băng đây là thực hay mơ
chuyện tình nào đẹp như những áng thơ
Giờ khép lại nơi bến bờ xa lắc
Bài này đã được xem 1841 lần
|
Người đăng:
|
tóc ngắn
|
|
|