thèm say (ngất ngưởng)
Ta say không phải vì thèm
Ta say là để màn đêm sáng bừng.
Đất trời hòa quyện lưng chừng
Ly đầy ly cạn nửa mừng nửa lo.
Rượu vào chợt thấy bơ vơ
Đâu mồi, đâu bạn, ngẩn ngơ mặc lòng
Bỗng đâu gió trở lạnh lùng
Vần thơ say khướt như sương xuống đồi
Ta thèm hương vị bờ môi
Hương hoa phảng phất ấy đời đặm thêm.
Ta say nhưng chẳng hề chìm
Ta khao khát mãi ân tình thẳm sâu
Say đi! say đến khi nào
Tứ bề nên một, u sầu tiêu tan ...
10.01.2013