đăm chiêu
Sẻ nay lặng tiếng. đầu đông
Lá cây hóa bạc còn lòng hóa băng
Sớm nay buốt lạnh chưa từng
Phố thêm vắng vẻ tưởng chừng tiêu tan
Đông lại đến như hàng ngàn đông trước
Chỉ khác chăng cánh cửa lòng ta
Khi nào cho tới mùa hoa nở
Bông tuyết trời thôi rụng xuống trần gian
Thôi ơi. gió rít từng luồng
Đầu đông, se lạnh, sớm vương tơ tình.
06.11.2013