thương miền trung ngập lũ
01.10.2013
Cứ tới mùa ni nước lũ lại dâng
Ngập hết cả ruộng nương nhà cửa
Ở thị thành nước lan tràn những phố
Thương mẹ già bên mưa bão nơi quê
________
Miền Trung quê tôi những mảnh đời bé nhỏ
Đau, xót xa,... khi nước lũ ùa về
Trong phút chốc, từ đâu, nó cuốn đi
Rửa hết cả mỡ màu trên đất sỏi
Thê lương quá, tiếng khóc gọi : Mẹ Ơi!
Trên mặt nước mênh mông, giận dữ
Lũ sục sôi, thế đâu nào đã đủ
Gái trai già trẻ khóc thương nhau.
Trời vẫn đổ giông, cha mẹ bị chìm sâu;
Tàn nhẫn quá! Lũ lụt ơi, tội lắm!
Trên mái nhà tranh, mây đen tối xẩm
Ướt lạnh người, buốt giá con tim
Chẳng nhận ra mưa hay nước mắt
Mi em sưng, bần bật em run
Gạo chẳng còn, cơm không có ăn
Em van lơn, xòe đôi tay gầy xin cứu trợ
Một gói mì thôi hay miếng lương khô người ta bỏ dở
Ôi tiếng sấm rền hòa lẫn, lấn tiếng khóc em...
Mưa ròng rã, lũ quét cả trong đêm
Không chỗ ngủ, mong trời chóng sáng
Em ước mùa ni trời yên, gió lặng
Để ngước nhìn những cánh chim bay
Để thấy cỏ mọc lên xanh mướt mỗi ngày
Để chạy nhảy khắp đường làng ngõ xóm...
Tiếng nỉ non bao người, khuya sớm
Tiếng kêu la, khung cảnh tóc tang
______
Thương miền trung lệ hoài chảy hai hàng
Ruột đau như cắt, hồn thốn lại
Lũ xé ngang tàn, tan hoang, hết thảy
Thương quê mình, con khóc, mẹ ơi!!!