Poem logo
Poem logo

o dù

Buỏi sáng dua dúa con di học, vọ dạn nhó mang theo dù dẻ che cho con khi di ngoài san truòng. Toi ngoái cỏ càn nhàn, nguòi ta chỉ che o dù lúc mua, lúc náng, hom nay tròi mói sáng dàu thu, khong khí lành lạnh nhu tét, khong mua khong náng mà cũng dòi che dù. Cú nhìn máy dúa trẻ con nguòi dòng bào ít nguòi, có o dù gì che dau mà cả dòi chua biét dén vien thuóc, che dù là mọt thói quen tạp hu súc khoẻ của con trẻ.

Chièu di ruóc con, mói vùa ra khỏi lóp thì tròi dỏ mua lam ram, nhìn cả san truòng nguòi ta giuong o dù ra che cho con nhu mọt rùng nám mói. Do cãi vọ lúc sáng nen giò hai ba con nhìn nguòi ta mà ngạm ngùi vì khong mang theo dù, ù thì cay chuói dại mọc hoang ben góc tuòng chua ai chạt bỏ, Toi láy mạt chìa khoá cua láy mọt lá dẻ che cho dúa con, kẻo tọi nó thua thiẹt vói bè bạn.

Nguòi ta có o dù che, mình khong có o dù thì cũng có che cho con mình duọc chiéc lá, có muón tạp quen con nhu nhũng dúa trẻ nguòi dòng bào thì cũng khong thẻ nào buong bỏ dẻ mà làm vì mình khong phải họ. Uóc gì, mảnh dát hai ben duòng tuoi tót chú khong phải xi mang hay gạch dá, dẻ mõi nguòi an mọt quả chín vút hạt, ròi mai này lúc chóng gạy, duọc nhìn lũ trẻ di học duói nhũng tán cay xanh bạt ngàn mà khong càn phải che o dù.

Dạng Hoàng Vũ (30/9/2016)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm