theo bóng cuộc đời
THEO BÓNG CUỘC ĐỜI
Đêm nay tan nát mảnh trăng xưa
Trả dứt ái tình theo khói thư
Về cõi không gian vào chốn loãng
Thuyền đi biệt bóng bỏ xa bờ!
Rồi đây ngày tháng hồn đơn điệu
Khúc nhạc tơ vương có vọng về
Để cánh gió sầu ôm nỗi nghẹn
Âm phong lồng lộng réo lê thê
Những chiều quạnh quẽ trên đường vắng
Lữ khách dừng chân có thấy buồn
Nhớ thuở thuyền duyên xuôi sóng nước
Cùng ai dào dạt ngắm trăng sương
Trưa hè nắng cháy, quán bên lề
Từng ngụm ngọt ngào có giống thương
Bốn phía rộn ràng bầu sực nức
Có như điệp khúc thuở yêu đương!
Cũng trăng, cũng ánh, cũng trời mây
Có giống năm nào ta với ai
Thả mộng trôi xa về diệu vợi
Nghe lòng rung cảm xuất hồn bay…
Biết sẽ một ngày trời ảm đạm
Áng mây lặng lẽ kéo vầng tan
Lạnh lùng dưới góc sương phơi bạc
Lụm cụm bóng tàn vọng nhớ trăng
Tất cả qua rồi không trở lại
Luyến lưu chỉ đọng chút chiều nay
Dế sầu ngân nhẹ bên khung cửa
Vươn cánh guộc gầy kéo lại đây!
Nguyễn Thành Sáng