Poem logo
Poem logo

ước vọng sau cùng

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
ƯỚC VỌNG SAU CÙNG


Anh yêu ơi! Cứ ngỡ suốt cuộc đời
Con nước chảy qua bờ không trở lại
Tập trang thơ ủ ê, đầy nhức nhói
Sẽ nỉ non, rười rượi đến tận cùng!...

Em cô độc nỗi lòng ôm xưa mộng
Cố phôi phai nơi cảnh vắng chiều thu
Thả hồn mình vào mộng mị nhàn du
Tìm gặp gỡ được ai nơi chốn ấy

Cho con tim buộc nỗi niềm tê tái
Phải tím bầm, khô khốc tháng năm đưa
Được thắm lại, ngân nga tình vạn thuở
Của ngày nào ánh tỏ cuốn hương mơ!

Nhưng anh ơi! Đêm đen phủ bốn mùa
Luôn che lấp cây sầu từ dạo gãy
Khung trời đau em chưa từng được thấy
Chỉ héo hon siết lại bóng thời gian…

Chiều hôm nay gặp lại ảnh hình lang
Nghe xúc động, bàng hoàng trong nỗi nghẹn
Bầu mộng ái ngày xưa vần vũ quyện
Em khát khao trong vòng ngực anh yêu

Chợt tỉnh ra giờ cũng đã xế chiều
Con thuyền cũ buồn hiu trên dòng sẩm
Thuở nào chèo đưa hồn vào mộng thắm
Đã vỡ toang, trôi giạt, khuất sông xanh…

Anh Sáng ơi! Em nhớ mảnh trăng thanh
Nhớ kỷ niệm dấu yêu cùng anh mãi
Một linh hồn trọn đời ôm quằn quại
Mong tình tàn sống lại kiếp lai sinh!

Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm