anh ơi
ANH ƠI
Anh trả em buồn, anh biết không?
Nỡ nào một phút gió thành giông
Khi xưa êm ả, lay hồn điệp
Bỗng chốc chiều nay nát mộng lòng
Chẳng nhớ bao lần gửi tiếng thương
Em à! Ta giống cánh Uyên Ương
Dẫu cho suối cạn, sông ngừng chảy
Mãi mãi cùng nhau đến trọn đường
Ngờ đâu tơ rã, nhịp đàn chùn
Biến cánh phong ngàn lộng dáng hung
Gầm thét không gian, lay vũ trụ
Vỡ tan khung thắm, nát hồng nhung
Trăng ánh giờ đây khuất lạnh lùng
Đau lòng em lắm, hỡi tình chung!...
Nguyễn Thành Sáng