thà làm lam khói
THÀ LÀM LAM KHÓI
Dòng sông xanh chảy qua vạn nẻo
Dãy thênh thang gọi réo trùng dương
Đoạn cong trăn trở vấn vương
Khúc rơi cõi vắng buồn thương khuất tàn!
Nơi biển sống muôn ngàn thổn thức
Bao nỗi lòng náo nức mừng xuân
Bao niềm cảm xúc, bâng khuâng
Bao mơ, bao mộng, một lần mà thôi…
Để ai ngất, đầy vơi rượu ấm
Để ai sầu đứng tắm sương rơi
Để ai ngon giấc ầu ơi
Để ai ảm đạm tả tơi tâm hồn
Để ai phải khóc hờn nuốt hận
Để ai đời lận đận gió mưa
Để ai lau lệ canh khuya
Để ai túy lúy, đường về ngã nghiêng..!
Bên khung cửa, man miên làn khói
Cánh lam chiều diệu vợi lờ trôi
Say bay một thoáng mà thôi
Cũng rồi tan loãng giữa trời mênh mông
Dẫu số phận, nhưng dòng vẫn lượn
Cơn thổi qua chuyển hướng phiêu bồng
Gởi mây, gởi gió tiếng lòng
Cho thân viễn mộng phải không tủi hờn
Mãi đi khói! Cứ vờn đi khói
Bởi chiều tà tăm tối chập chờn
Thà làm chút xám hoàng hôn
Còn hơn bó gối nghe đờn hắt hiu!
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)