biển giống như ai
BIỂN GIỐNG NHƯ AI
Rộng mênh mông, ngút ngàn diệu vợi
Trải tấc lòng phơi phới đong đưa
Thân soi tuế nguyệt bốn mùa
Chịu bao phong vũ, nắng mưa phũ phàng!
Nỗi xúc động, dâng ngàn lượn sóng
Khi êm đềm, khi lộng trùng khơi
Trải thân hiến ích cho đời
Nhịp cầu bắt nối xa xôi bến bờ
Chuỗi thời gian lững lờ xuôi ngược
Lúc thu hình, lúc vượt trời mây
Lúc tràn cảm khái xòe tay
Lúc buồn héo hắt, say bay sóng cồn
Bởi hứng gió khuấy vờn thân phận
Sớm tối chiều mấy bận truân chuyên
Đong đưa, chao đảo, khắp miền
Khi rung thoáng nhẹ, khi nghiêng quấn cuồng..!
Giống như ai trăng sương trải bóng
Trên tầng cao lồng lộng sáng soi
Còn kia đọng giọt sầu tơi
Hai chiều gieo cảm để rơi nỗi niềm
Hồn lai láng trăm miền vạn nẻo
Nhịp tim đàn gọi réo tâm tư
Tợ như biển sóng bao giờ
Khi vun vút gợn, khi lờ đờ trôi
Đây ngày tháng cuộc đời cứ mãi
Gió gieo sầu, biển tái tê ngân
Làm sao chẳng có bâng khuâng
Làm sao chẳng có bao lần động khua!
Nguyễn Thành Sáng