cánh hồn thi
CÁNH HỒN THI
Cũng như ai, cơm ăn, áo mặc
Một kiếp đời, khoảnh khắc về đi
Yêu đương, xúc cảm, sầu bi
Đắng cay, vinh nhục, bốn bề phủ vây!
Nhưng đây khác, mê say mơ mộng
Dưới đêm mờ, trải bóng suy tư
Lắm khi thao thức ngẩn ngơ
Lắm khi nhịp đập từng giờ ngân nga
Rồi lãng đãng sông xa, biển nước
Lượn cung tầng lả lướt cùng mây
Đưa tay níu cánh gió bay
Đến nơi diệu vợi, ngất ngây tâm hồn
Chiều tắt nắng, hoàng hôn phủ lối
Người ta thì tránh tối mà đi
Còn đây một kẻ hồn thi
Đôi chân nhẹ bước xá gì ánh rơi!
Lặng lẽ móc sầu tơi ra ngắm
Cho nỗi niềm chìm đắm trùng khơi
Mặc tình héo úa, chơi vơi
Mảnh hồn tan tác, tả tơi gom về
Để đêm đen trăng thề soi ánh
Dưới trần gian sắc ảnh của người
Một bầu tâm sự đầy vơi
Tái tê, vụn vỡ, trao lời vấn vương
Ôm giá lạnh bên đường tuyết phủ
Cuốn sâu vào ấp ủ nỗi lòng
Xòe đôi cánh mỏng bềnh bồng
Bay trong vắng lặng tìm dòng sông thương!
Nguyễn Thành Sáng