da diết nỗi niềm xưa
DA DIẾT NỖI NIỀM XƯA
Ngày xưa em đến lòng tôi
Cho nhau hạnh phúc để rồi vấn vương
Một đời lưu luyến hồn thương
Một đời chân bước trên đường chiều thu!
Từng đêm tắm hạt sương mù
Trầm nghe gió thổi vụt vù ngang tai
Ngắm trăng chạnh nhớ chuỗi ngày
Dòng sông êm ả, vầng soi mộng thuyền
Em cười là cả trời duyên
Cho bao dào dạt về miền thênh thang
Có em, chẳng có lá vàng
Chỉ bầu lộng ánh, chỉ toàn sắc xuân
Ít khi cảm thấy bâng khuâng
Bởi ngày thiếu vắng cũng gần bên nhau
Thư xanh em gởi qua cầu
Cho xa ấm áp, thôi lâu, thôi chờ..!
Bây giờ anh biết làm thơ
Thì người năm cũ đã mờ khuất xa
Đêm đêm dưới ánh ngọc ngà
Hồn tình trải giấy, để mà tặng ai
Thuở xưa chẳng thấy heo may
Giờ đây tràn ngập tháng ngày rụng rơi
Làm sao quên được em ơi
Bờ môi, ánh mắt, ngàn lời yêu đương
Trọn đời ôm mảnh trăng buồn
Thu Lan trong đó nửa gương soi hoài
Trời ơi! Sao nỡ đọa đày
Người tình yêu dấu đoạn đoài tuổi xuân!
3/5/2016
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)