thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (145)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (145)
XƯA NAY
Kệ cho nước chảy đá mòn
Tình thơ ta mãi vẫn còn vẹn nguyên
Như là có kiếp tiền duyên
Bây chừ nối lại hai miền xưa nay
TH
NÍU LẠI
Vậy mà suýt chút lắt lay
Để hai cánh nhạn thở dài canh thâu!
Để nàng khắc khoải âu sầu
Để chàng theo thắt một màu buồn tênh!
Còn ai để ngắm trăng lên?
Thôi thì níu lại, trèo lên, hết buồn!...
NTS
VẦNG TRĂNG KHUYẾT
Vầng trăng khuyết ở cuối trời
Sao em lại cứ chơi vơi thế này
Trăng ơi sao cứ hao gầy
Để người quân tử mải say không màng
Ừ thôi đừng có thở than
Chút tình đã muộn duyên tan mất rồi.
TH
QUAY VỀ THIÊN KỶ
Không tan, không tán, không tàn
Trời cao đã định hồn nàng với ta
Tuy xa, nghịch cảnh, chiều tà...
Tình thơ gắn bó của ta với nàng
Bỏ đi những nỗi miên man
Cho lòng sống thực có nàng có ta
Từ nay xoải cánh bay xa
Quay về thiên kỷ của ta của nàng
Cùng nhau dưới ánh trăng vàng!...
NTS