quả nặng ngàn cân
Người từ…là từ phương Bắc…
Đã qua dòng sông…sông dài…
Tìm đến phương nầy….
Một nhà thân ái….
Bài ca năm cũ trải lòng ai
Sống mãi trong tôi chuỗi tháng ngày
Những tối đìu hiu, rồi quạnh quẽ
Từng hồi âm hưởng vọng về đây!
Để nhớ năm xưa một dáng hình
Thanh tao, hiền diệu, thật là xinh
Em ngồi “Tình Bắc Duyên Nam” đó
Hát tặng anh nghe, ấm áp mình
Nhớ mãi bàn tay ngón ngọc ngà
Cầm từng miếng ổi…để người ta
Cả đời lưu luyến đêm hôm ấy
Vương vấn còn đây tận xế tà
Nhớ hoài duyên dáng nở trên môi
Ẩn hiện tim yêu suốt cả đời
Một ánh trăng vàng cho mộng sĩ
Trải vần thơ thắm tận xa xôi!...
Cứ nghĩ vì tôi phải bẽ bàng
Truyện tình anh tặng lại là anh
Khiến em tan vỡ niềm ôm ấp
Lặn khuất sau đồi một ánh trăng
Thôi đành vĩnh biệt, chớ làm sao
Bởi sắc hoa thương đã nhuốm màu
Tím tái khô dần theo vết mực
Âm thầm ngày tháng cuốn sầu đau…
Nhưng mãi bâng khuâng níu mảnh hồn
Những chiều ráng tắt, phủ hoàng hôn
Hồn xưa tỉnh giấc, tìm phôi lãng
Bến cũ, dòng sông, ảnh có tròn?
Hỡi ơi! Ngộ nhận khiến tình tan
Em đợi trông xa lắm võ vàng
Còn kẻ phương trời thì ngỡ tắt
Để giờ ôm quả nặng ngàn cân!...
18/6/2016
Nguyễn Thành Sáng
Kỷ niệm mối tình buồn!