xanh thêm trổ
Nầy Sáng hỡi! Từ xa xôi vạn dặm
Ta chuyển mình mấy bận đẩy mây trôi
Khiến khung trời u ám phủ lên ngươi
Rồi sấm chớp tuôn rơi hàng tỷ giọt!
Bạn có nghe âm phong hù hụ hót
Ghịt nỗi niềm chót vót đỉnh suy tư
Làm bâng khuâng, lưu luyến thuở còn thơ
Giờ héo hắt bên bờ sông lặng lẽ
Có thấy lạnh cuốn tròn thân quạnh quẽ
Cho tiếng lòng khe khẽ thốt lời than
Đã hết rồi tuổi mộng với trăng thanh
Hoàng hôn đổ, ngập đầy bao nỗi nhớ
Tại vì gió nước tràn loang ngập phố
Để hồn sương trăn trở nghẹn thu hình
Bó gối ngồi, lạnh lẽo, thắt theo mình
Nhìn rác rưởi lềnh bềnh trên dòng chảy!...
Ngươi kéo mây, trút mưa từng ngần ấy
Thoáng chạnh lòng, tê tái cảnh mờ đen
Nhưng cũng rồi từng khắc thấm dần quen
Bởi đêm tối không đèn thì chậm bước
Nhờ ẩm ướt, ngàn cây vun vút vượt
Có buốt về mới được thấy thèm chăn
Có gầm vang đồng vọng tận không tầng
Giúp thao thức tăng dần thêm cảm xúc
Chẳng gì đâu phải làm ngươi day dứt
Hỏi han ta mỗi lúc thấy ta buồn
Dẫu trăng tàn cây lá đọng ngàn sương
Khi ửng sáng, bên đường xanh thêm trổ!
26/6/2016
Nguyễn Thành Sáng