thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (190)
CHUYỆN TRÒ VUI
Anh nỡ lòng nào để nó "rơ"
bởi bờ vai nho nhỏ của em mờ(mà)
tại "đa thê" nên tự chịu
phải đành chấp nhận cảnh"bơ phờ"
thương thương vợ nhỏ tính chia cho
NTS
thương thương vai nhỏ tính chia
cùng nhau một gánh canh khuya nặng nề
bên nhau đi dưới trăng thề
sá gì mệt mõi,nặng nề cùng ai
TH
cùng nhau chia sẻ u hoài
ôi SƠN! Em đẹp! tình dài của anh
lòng anh thương quá "hồn anh"!
NTS
Thương nhau chẳng ngại nhỏ to
Miễn là chồng chịu chia cho thật mừng
Nói chi vợ cũng vẫn ưng
Yêu nhau như rứa đã từng...yêu nhau
Thầm mơ năm tháng yên vui
Để hai ta mãi một đôi chung hồn
Chúng mình gắn bó keo sơn
Sẻ chia nhau mọi nỗi buồn nhé anh.
TH
Nhưng mà anh hỏi một câu!
thơ em nói đó chỉ là họa thơ
hay do tình thật em mơ
mượn thơ nói thật bây giờ lòng em?
NTS