thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (197)
CHUYỆN TRÒ VUI
phải chăng em thấy mệt mau
sao thơ thoáng chốc hai câu thôi à!
NTS
Còn lâu em mới mệt nha
Nhớ anh viết vội thôi mà anh yêu
Thích dài em cũng sẽ chiều
Đừng chê đừng trách em nhiều lời nghe...
TH
anh thương nên thấy lòng lo
sợ em thương quá nên cho anh nhiều
chẳng màng mệt mỏi tiêu điều
chớ lòng thương vợ ít nhiều sá chi!
Em tựa vào anh cùng ngắm trăng
Ngắm vầng mây trắng cứ lang thang
Đi tìm nàng gió mây tình tự
Cũng giống hai ta dệt giấc vàng
NTS
Đánh đó em chăng có phải chàng?
Một gã dại khờ một gã si
Thương yêu cho hết chẳng còn gì
Chỉ mong phía nớ luôn sung sướng
Một tấc dạ hồn đâu sá chi
TH
giấc vàng ta dệt dưới khung trăng
có gió có mây để trải hàng
hồn thắm hai ta bay thẳng tựa
cùng theo mây gió mộng thênh thang!...
NTS