thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (199)
CHUYỆN TRÒ VUI
Chờ hoài chẳng thấy họa lời nhau
đêm lạnh cô đơn phải héo sầu
mạnh nói "ăn gian" cho vơi bớt
trông người thương quá! để lòng đau
Lủi thủi đi về, nỗi nhớ ai
gió lay nhè nhẹ thấy u hoài
ta thèm, ta khát ôm hồn vợ
ủ ấp yêu thương trọn giấc dài
Nhưng trời khuya vắng sao buồn quá
lạc mất ai rồi! để nhớ nhung
vắng lạnh canh dài thui thủi bước
lạnh lẽo đêm sương, nỗi lạnh lùng
em ở nơi nào? em ở đâu?
có hay anh nhớ? biết anh sầu?
dế kia còn bạn hòa ngân tiếng
anh kẻ một mình, nhớ biết bao!
'ăn gian"! yêu nói! để vơi đau!...
NTS
Xin lỗi anh yêu lại để chờ
Đột nhiên bệnh đến đâu có ngờ
Trở tay chẳng kịp thông tin nữa
Em biết là anh sẽ ngẩn ngơ
Cầu trời cho bớt chút cơn đau
Càng đợi lại càng thấy thật lâu
Điện thoại bấm rồi không dám gọi
Trời Nam phương ấy biết anh sầu
Em thấy nhẹ lòng nghe tiếng anh
A lô điện thoại chợt rung rinh
Bồi hồi thương quá anh lo lắng
Em sẽ hết buồn để gặp anh...
TH