thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (200)
CHUYỆN TRÒ
Ngẩn ngơ một chút mình ơi
Tự nhiên trông đứng trông ngồi tin anh
Cứ như là rất mỏng manh
Sợ rằng ai đó lại giành của ta.
TH
Mình ơi! chớ có lo xa
chữ yêu, chữ nhớ mặn mà của em
giống như trăng sáng êm đềm
cho anh xúc cảm tăng thêm chí hồn
sông sâu, sóng nước dập dồn
thuyền duyên hai đứa mãi còn dưới trăng
"hồn thương" anh chỉ một lần!...
NTS
Thương em mình bảo chớ lo
Nhưng mà bến cứ lắm đò vậy sao
Bên nào thấp bên nào cao
Bên nào để lại nao nao cõi lòng
Lúc nào cũng nhớ cũng mong
Ước gì thuyền bến thong dong nhẹ nhàng.
TH
bến mà chỉ có một đò
thì sao gọi bến để đò đậu đây?
nhiều nhiều đò đậu bến nầy
thì đây mới thật "một cây" bến đò
nhưng thuyền thì khác với đò
bến chia đoạn khúc thuyền đò hai nơi
thuyền kia! Bến gọi! của tôi!
NTS