thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (202)
CHUYỆN TRÒ VUI
Bảo rằng từ chối kia mà
Cớ gì lại có lắm hoa quanh mình
Đích danh là gã đa tình
Rứa mà lại nói yêu mình người ta
Trời ơi có kẻ điêu toa...
Ứ thèm tin nữa chạy xa...mất hồn.
TH
yêu hoa là tánh của ta
"chọn hoa"là chuyện lòng ta kia mà!
vườn hoa bao thứ loài hoa
người tìm hoa "chọn" để mà đắm say
đó là tình tiết tách hai
mà sao nàng cứ "lai nhai" ta hoài
coi chừng cho kiến cắn ai!
NTS
Kiến vàng ơi cậu cắn ai
Bỏ qua tớ nhé đến mai tớ đền
Tớ cho mượn bờ vai êm
Tựa nhau ngắm cảnh bên thềm thật yêu
Rồi cùng nhau sáng tới chiều
Đền cho kiến nhé một chiêu ái tình
Kiến ơi nhớ hãy thương mình
TH